CHILDREN

Thấy thương các con quá không nói ra không được dù hơi đụng chạm tí. Đã từ khá lâu mình quan sát được một hiện tượng tâm lý khá phức tạp, và ngày càng ăn sâu vào tâm lý chung của các bậc phụ huynh – đó là sống cuộc sống của các con! Không phải là sống cho các con mà là sống luôn cuộc sống của các con.

Nhiều bậc cha mẹ cảm thấy chán nản với cuộc sống hiện tại, bị đồng hoá mình với những tiêu cực của cuộc sống mưu sinh, kiếm tiền hàng ngày. Luôn sống trong bất an và lo âu, không biết ngày mai, không biết tương lai của các con rồi sẽ ra sao. Và khi các bậc cha mẹ cảm thấy bất lực với cuộc sống của chính mình thì niềm an ủi duy nhất chính là các con. Do vây, ưu tiên hàng đầu của các bậc cha mẹ là làm sao lo được cho các con chu tất, đầy đủ. Nếu vậy thì đâu có gì để đáng nói, tuyệt vời quá rồi.

Nhưng rất nhiều bậc cha mẹ, thật ra không phải đang giúp cho các con có một cuộc sống tốt đẹp hơn, mà là đang sống nhờ cuộc sống của các con, vì trong cuộc sống của chính họ họ không còn tìm thấy niềm vui nào hết. Sống nhờ là như thế nào? Các bậc cha mẹ không khác gì các sinh vật sống ký sinh! Các bậc cha mẹ bắt các con, dù tuổi còn rất bé, phải học đủ thứ, làm đủ thứ, phấn đấu đủ thứ sao cho bằng bạn bằng bè, cho bằng được con của cô A, chú B. Làm những điều mà ngày trước các bậc làm cha làm mẹ không có đủ điều kiện để làm, để học, để phấn đấu. Chẳng buồn quan tâm xem là sức khỏe sinh lý, sức khỏe tâm lý, sức khoẻ tinh thần của các con đang ở vào giai đoạn nào.

Rồi là từ nỗi bất an của mình, nỗi sợ của mình bắt các con phải học, phải làm, phải suy nghĩ, phải tư duy, phải trải qua các cung bậc cảm xúc đã vạch sẵn. Bắt các con phải nhìn thế giới qua lăng kính kinh nghiệm của các bậc cha mẹ, chẳng khác nào đưa cho các con cái áo khoác size XXL mà cứ bắt các con phải mặc sao cho đẹp, cho vừa, cho hợp thời trang, đi đâu mặc áo cọc cạch đó thì phải tự tin, sang chảnh, lịch lãm :)) Rồi đến lúc các con không thỏa mãn được lòng mong mỏi của các bậc phụ huynh thì bị la mắng ngay, ” tao đã hy sinh cả đời cho mày, mày không biết thương bố mẹ gì cả, abc…” mà thật ra mình đang sống nhờ cuộc đời của con mình đấy chứ. Cuộc đời của mình mình không làm chủ được rồi, nên ít ra cuộc đời của con mình nhất quyết phải làm chủ bằng được.

Cũng may các con thông minh lắm, cùng lắm cũng chỉ giả ngố đến 18 tuổi gì đó là tung cánh bay xa. :)) Đến lúc đấy mình lại tiếp tục ca ” tao nuôi mày đến giờ mà mày lại đối xử với tao thế hả, abc…” Sự thật là, nếu các bậc cha mẹ không thấy được ý nghĩa và niềm vui cuộc sống thì làm sao có thể tạo ra cho con niềm vui được, làm sao bắt các con vui được, làm sao đảm bảo cho các con tương lai được. Hãy đừng sống ký sinh nữa, hãy giải quyết cuộc sống của chính mình, các mối quan hệ xung quanh mình.

Thế giới hiện đại đang thay đổi từng ngày từng giờ, thế giới 5 năm sẽ chẳng còn giống thế giới của ngày hôm nay, ngày 19/12/2016. Bậc cha mẹ nào cũng thương con nhưng lại cứ bắt con phải sống một chân ở quá khứ, chân còn lại thì buộc chặt vào cột nhà. Rồi cố gắng xây đắp cho cái cột nhà thật chắc để tương lai của các con được đảm bảo. :)) … Viêc cần làm là tạo ra môi trường yêu thương và giúp cho các con sáng tạo cuộc sông của chính chúng!

Have fun and be happy!